"Hồi đó sao không đẻ trứng gà, trứng vịt có tiền mà xài còn hơn đẻ ra con người như mày, trai không ra trai, gái chẳng phải gái".
Những lời chua xót của người mẹ khi biết con trai là gay đã khiến Huy (31 tuổi) ở TP HCM òa khóc.
 
Anh vẫn còn nhớ mãi ngày đó, mẹ anh không nói gì hết, lặng người đi thẳng một mạch vào nhà và cầm gậy trên tay lao vào đánh anh rất nhiều. Thậm chí, mẹ còn kêu chị gái lấy nước mắm sát vào những chỗ chảy máu trên tay cho đau để anh "chừa cái tội học thói đua đòi làm con gái".
 
"Tôi đã khóc nhiều lắm, mẹ cũng thế. Mọi chuyện giờ chỉ còn là quá khứ, nhưng những gì mẹ nói với tôi ngày hôm đó vẫn còn hằn sâu trong ký ức. Mẹ thà đẻ ra trứng gà, trứng vịt để bán còn hơn là sinh ra người không phải trai, cũng không phải gái như mình", anh Huy buồn bã nói.
 
Những câu chuyện như Huy khá phổ biến trong cộng đồng người đồng tính và chuyển giới của Việt Nam cũng như trên thế giới. Họ bị mọi người trong xã hội kỳ thị, bạo lực, nhưng nhiều nhất lại bởi chính những người thân trong gia đình, bà Hoàng Tú Anh, Giám đốc Trung tâm Sáng kiến Sức khỏe và Dân số cho biết tại hội thảo về bao lực gia đình với những người đồng tính và chuyển giới tổ chức vào ngày 17/8 tại Hà Nội.
 
Theo bà Tú Anh, khi biết con mình không bình thường, là gay, lesbian, nhiều gia đình tìm mọi cách, từ khuyên nhủ nhẹ nhàng đến chửi mắng, bỏ đói, cô lập, cưỡng bức đi điều trị tại viện tâm thần... Tất cả chỉ nhằm một mục đích thay đổi con em họ trở lại là một người bình thường. Thậm chí có người còn dùng xích nhốt con trong phòng gần 3 tuần như trường hợp của Thành, 24 tuổi, ở Hải Phòng.
Mỗi ngày cậu chỉ được ăn một bát cơm cùng với nước mắm và một can lọc nước. Tất cả mọi việc ăn ở và vệ sinh đều ở trong căn phòng nhỏ chỉ có nến, không điện nước, ngoài cái bô, ít giấy vệ sinh và đĩa cơm được mang lên.
"Mình được nuôi không khác gì một con vật trong căn phòng đó. Những lúc ấy chỉ biết khóc, khóc mãi đến lúc kiệt sức thì ngủ. Suốt bằng đấy thời gian nhịn đói, không tắm rửa, sáng nào cũng bị chửi mắng, đánh đập", Thành buồn bã nói.
Người khác thì bị bố đánh chỉ vì "ông đã bực mình thì chớ, nhìn mày ông càng thấy ngứa mắt", "ông đánh cho mày hết cái ẻo lả kia đi"... Có người lại gọi con là "đồ biến thái", "lũ bệnh hoạn", hoặc "Mày có phải là thằng bệnh họa không mà làm như thế hả? Mày làm tao không dám ngẩng mặt lên nhìn ai"...
Đáng tiếc, nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng những phản ứng này của gia đình không mang lại kết quả như họ mong muốn. Không những thế, hậu quả có thể là trẻ trầm cảm, nghĩ đến việc hành xác, học hành sa sút, thậm chí bỏ nhà đi lang thang, tự tử...
Một nghiên cứu ở Mỹ đã chỉ ra rằng tỷ lệ tự tử ở trẻ vị thành niên đồng tính cao gấp đôi ở trẻ vị thành niên bình thường. Nhiều người thậm chí bị đẩy ra ngoài đường để sống như không còn gia đình, nguy cơ bị lạm dụng tình dục, nhiễm HIV rất cao...
"Họ mất đi niềm tin vào cuộc sống, và không ít trường hợp đã tìm cách giải thoát cho mình bằng cái chết. Thế nhưng, cũng như vấn đề bạo lực gia đình trước đây, hiện tượng bạo lực này vẫn bị coi là chuyện riêng của gia đình hơn là sự vi phạm quyền của những người đồng tính và chuyển giới", bà Tú Anh cho biết.
Cũng về vấn đề này, ông Lê Quang Bình, Viện trưởng Viện Nghiên cứu Kinh tế Xã hội và Môi trường cho biết, Việt Nam đã có luật phòng chống bạo lực gia đình, tuy nhiên người đồng tính, lưỡng tính và người chuyển giới hiện không được nhắc đến trong Luật như một nhóm cụ thể.
"Tuy nhiên, bản chất của nhiều loại hình bạo lực với những người này chính là bạo lực trên cơ sở giới và bạo lực gia đình. Các truyền thông và hướng dẫn hiện nay về triển khai luật phòng chống bạo lực gia đình vẫn chưa nhắc đến nhóm những người tình dục đồng giới và chuyển giới", ông Bình chia sẻ.
Vì thế, theo các chuyên gia cần tăng cường nhận thức của gia đình, nhà trường và xã hội về vấn đề này, cũng như chính bản thân người đồng tính, lưỡng tính... cũng phải ý thức được quyền của mình. Các chương trình phòng chống bạo lực gia đình và bảo vệ trẻ em cần đưa cộng động này vào một nhóm có biện pháp can thiệp. Bên cạnh đó rất cần các dịch vụ hỗ trợ tâm lý, sức khỏe, giáo dục, pháp lý... cho họ.
 
* Tên nhân vật đã được thay đổi.
Theo VnExpress


(VietNam7) Lợi dụng sự quan tâm của công chúng với người nổi tiếng, nhiều sao Việt chọn cách trả lời nước đôi về giới tính để gây sự tò mò, chú ý của độc giả.
Bước chân vào giới giải trí đồng nghĩa với việc dư luận sẽ quan tâm trên nhiều phương diện, cả những vấn đề vốn được cho là riêng tư. Vấn đề giới tính của người nổi tiếng thường được công chúng tò mò, nhất là với những “sao” có phong cách lạ và vẫn đi về chỉ riêng một mình.
 Long Nhật, Tina Tình và Thúy Vinh là 3 trong số khá nhiều người nổi tiếng của Việt Nam từng khiến dư luận "nổi sóng" vì những chuyện liên quan đến giới tính.
Lập lờ cho xã hội tò mò...

Khi được hỏi về giới tính, Minh Quân đã chọn cách lập lờ và lý giải rằng nếu phủ nhận có khi người ta chả tin, người ta sẽ bảo ca sĩ lên báo thì nói thế, nên cứ để ai muốn nghĩ thế nào thì nghĩ. “Mà biết đâu, trả lời lập lờ, lấp lửng lại khiến khán giả tò mò?”, ca sĩ Minh Quân thừa nhận kiểu suy nghĩ của nhiều ca sĩ, diễn viên hiện nay. Kèm theo đó, anh cũng "cài" thêm quan điểm của mình về giới tính thứ ba, rằng đó không phải là chuyện gì xấu, chỉ là chuyện thường. Và quả thực, đúng như điều anh dự đoán, khán giả càng tò mò và nghi ngờ nhiều hơn về giới tính của anh.
Trước đây, hình ảnh Tina Tình nam tính, chỉ thích mặc quần jean, đi giày thể thao khiến nhiều người tò mò về giới tính thật của cô. Tinna Tình đã giãi bày tâm sự với báo chí bằng một câu nói hết sức chung chung: "Biết nói thế nào để mọi người hiểu được nhỉ? Nếu tôi bị les, tôi tin mình có đủ dũng cảm để nói với mọi người sự thật".
Tina Tình cũng chia sẻ quan điểm không quan trọng vấn đề giới tính miễn sao mình thấy hạnh phúc. Vì thế, với Tina Tình, cả những người phẫu thuật chuyển đổi giới tính cũng rất bình thường. Tina Tình cũng ngẫu hứng thách thức: “Còn tin đồn tôi bị les thì chắc phải  thử mới biết”. Hư hư thực thực, rồi cái tin đồn Tina Tình đồng tính hay không với khán giả vẫn cứ là ẩn sổ.
Người mẫu Thúy Vinh thường xuất hiện với hình ảnh tomboy.
Giống Tina Tình, Thúy Vinh sau khi chia tay thể thao thường xuất hiện trước công chúng với tư cách một người mẫu rồi một "bà bầu" - người quản lý của nữ ca sĩ Thanh Thảo nhưng chưa bao giờ ai thấy cô mặc đầm ra đường, không quan tâm chăm sóc sắc đẹp và giữ dáng mà ngược lại luôn có vẻ ngoài ngầu ngầu, tomboy. Ngoài 30 tuổi, xinh đẹp và thành đạt, nhưng Thúy Vinh vẫn sống đời độc thân vui vẻ. Tuy vậy, đó cũng là cái cớ khiến người ta tò mò hơn về giới tính của cô.
Thúy Vinh chọn cách im lặng và từ chối trả lời câu hỏi xác nhận giới tính thực của giới báo chí: “Nếu nói có thì giống như cố tình gây scandal. Mà nếu nói không, không biết mọi người có tin tôi hay không?”, cô lý giải.

Trong showbiz Việt một hai năm gần đây, số các "sao" cả đã nổi tiếng và đang trên đường tìm kiến sự nổi tiếng lần lượt "dính" nghi án giới tính ngày càng nhiều. Không phủ nhận cũng có những trường hợp do khán giả dường như quá nhạy cảm với vấn đề này mà gán ghép cho ca sĩ, tạo thành những "nghi án" nhưng cũng có không ít vụ là "không có lửa thì sao có khói". Cao Thái Sơn thuộc giới tính nào không ai biết rõ nhất ngoài anh, nhưng nếu như trong clip ca khúc Ánh trăng tàn anh không có những cử chỉ thân mật thái quá với một vũ công nam khiến khán giả “choáng” thì dư luận đã chẳng "nổi sóng". Hay như diễn viên Thái Hòa, nếu không đóng vai Hội đồng tính trong phim Để mai tính quá đạt thì chẳng ai nghi bị “hifi”. Rồi với chàng "tiên đồng" của điện ảnh Việt Lương Mạnh Hải, cứ xuất hiện là nhẹ nhàng, khéo léo, xinh trai và cũng chẳng thấy khoe người yêu bao giờ... ngay lập tức bị dính "nghi án gay". Mặc cho người ta bàn tán về giới tính của anh cùng những lời đồn thổi về mối quan hệ với đạo diễn Vũ Ngọc Đãng, chưa từng thấy Mạnh Hải lên tiếng thanh minh...  Cả đến diễn viên thế hệ trước như Kim Khánh cũng từng bị nghi đồng tính chỉ vì dễ đến hơn hai mươi năm trở thành người của công chúng, chưa bao giờ thấy chị có scandal tình ái với nam tài tử nào...

Đa số những nghệ sĩ liên quan tới đồn thổi giới tính đều có một điều gì đó hơi "bất thường", hoặc chí ít là cách thể hiện "bất thường". Người ngày là do những phát ngôn không ai biết nên hiểu thế nào như Kim Khánh: “Tôi có nhiều bạn thuộc giới tính thứ ba và tôi yêu họ”, "tôi trung hòa ở giữa" như Việt Quang... người thì xuất hiện với những hành động thân mật quá mức với người đồng giới, người thì để cho thiên hạ thấy rằng họ trang điểm, ăn vận, đi đứng... chẳng giống chính mình... thế nên chẳng oan uổng gì khi người ta cứ nghi ngờ...

Thừa nhận để gây sốc?

Bốn năm “mất tích”, ca sĩ Việt Quang mới đây trở lại trong một bài phỏng vấn thừa nhận mình lưỡng tính. Anh còn kể lại câu chuyện xảy ra trong bốn năm qua một cách đầy bí ẩn gợi sự tò mò. Khi hỏi thẳng về giới tính của Việt Quang anh nói anh trung hòa ở giữa và anh kể chi tiết thời điểm phát hiện mình lưỡng tính. Đó là khi bước chân vào nghề, gặp một bầu show, người đang làm quản lý cho một nam ca sĩ nổi tiếng. Ban đầu anh dè chừng với người thuộc giới tính thứ ba nhưng do va chạm nhiều, Việt Quang thấy bình thường và chia sẻ có rất nhiều người thuộc giới tính thứ ba ái mộ anh.

Việt Quang kể, người ta quý anh bởi tài năng và không ít người lại muốn anh ở khía cạnh thể xác. Anh cho rằng, giới tính nào không quan trọng, vấn đề là khi gặp chuyện lớn, ai là người giúp đỡ mình qua khó khăn. Là đàn ông hay đàn bà thì ai cứu Việt Quang sẽ mang ơn.
Ca sĩ Long Nhật cũng trở lại sân khấu bằng một loạt bài báo về giới tính. Trong nhiều bức hình, chàng ca sĩ này để cho người ta thấy anh trang điểm khá rõ, nét mặt cũng mềm mại, từ trang phục đến tạo dáng đều có phần yểu điệu...
Hay như ca sĩ Long Nhật cũng vậy, sau một thời gian dài vắng bóng trên các sân khấu âm nhạc trong nước bỗng dưng anh quay trở lại khá ồn ào. Dù chưa có sản phẩm mới về âm nhạc nào ra mắt nhưng dư luận đã xôn xao bởi việc anh lập lờ về giới tính. Lúc đầu, người ta thấy Long Nhật phủ nhận mọi tin đồn, anh khẳng định mình không thuộc giới tính thứ ba. Long Nhật cho rằng những tin đồn về giới tính đã ám ảnh, làm ảnh hưởng không tốt tới sự nghiệp và cuộc sống riêng tư của gia đình anh.

Tuy nhiên, sau đó không lâu người ta lại thấy Long Nhật lên báo trần tình thực tỉ mỉ, chi tiết về mối quan hệ của anh với một người thuộc giới tính thứ ba. Có những đoạn anh thừa nhận tình cảm của mình với những phút cảm động thực sự về tình cảm của người bạn đó. Long Nhật cũng úp mở rằng anh còn có những bí mật kinh khủng hơn và sẽ… viết hồi ký.

'Chỉ là chiêu PR rẻ tiền...'

Sau bài báo Việt Quang tự nhận mình lưỡng tính, nhiều độc giả bày tỏ sự phản ứng và cho rằng những “bí mật” về giới tính này chỉ là chiêu gây sốc vì từ lâu không ai nhắc tên ca sĩ Việt Quang. "Chúng tôi chờ đợi những tác phẩm âm nhạc mới, có ý nghĩa của anh chứ không phải những thông tin tẻ nhạt này", một độc giả cho biết. Cả những người vốn yêu mến anh cũng tỏ ra “dị ứng” với những thông tin Việt Quang chia sẻ. “Hát cũng được, cũng có phần yêu mến anh, nhưng bây giờ quay lại showbiz lại mang chuyện mình thuộc giới tính thứ ba và chuyện bùa ngải thì cũng chỉ có mục đích là PR cho bản thân thôi. Sao không dựa vào tài năng mình có đi, dùng ba cái trò này làm gì”, blogger July của mạng xã hội Yume bình luận.

Độc giả cũng phát chán vì mỗi lần xuất hiện trước báo giới, ca sĩ Long Nhật cứ loay hoay mãi những tin tức về giới tính. Khi thì một mực khẳng định không đồng tính, được độc giả tin tưởng thì không lâu sau đó anh lại tường tận kể lại thời gian anh sống với người thuộc giới tính thứ ba. Để sau độc giả cũng thấy nhàm vì kiểu tạo scandal của ca sĩ Long Nhật.

“Điều quan trọng không phải là giới tính của họ, quan trọng là họ thể hiện tài năng thế nào thôi. Là người của công chúng rồi nên khi nói ra phải mạnh mẽ và có chính kiến,  thẳng thắn chứ không nên để người khác hiểu sai ý mình. Nhưng các sao Việt thì lắm chiêu, chỉ cố tình mập mờ để PR. Thật là rẻ tiền”, bogger Cango bức xúc.

Ngày nay, đặc biệt là ở phương Tây, vấn đề giới tính dường như không còn là chủ đề gây tranh cãi gay gắt mà tất cả đang đề cao sự bình đẳng giới, hướng tới thừa nhận và khuyến khích tất cả các giới cùng tham gia xây dựng xã hội, cuộc sống lành mạnh. Ở Việt Nam, vấn đề này vẫn thực sự còn mới mẻ nên vẫn gây nhiều dư luận trái chiều và chính bởi thế đã bị một bộ phận ca sĩ, diễn viên, người nổi tiếng đã lợi dụng để lăng xê tên tuổi. Không ít "sao" thừa biết mình thuộc giới tính nào nhưng vẫn cố tình lập lờ để mong "lấy được tình yêu của cả ba giới" mà bất cần biết thái độ của công chúng. Họ chỉ cần tên mình luôn được nhắc đến trong những câu chuyện tào lao lúc trà dư tửu hậu mà không cần biết việc người ta thiện cảm, thương hại hay coi thường... vô tình họ đã tự bôi xấu hình ảnh mình đối với khán giả. Tự tạo scandal bằng việc lập lờ giới tính có thể coi là một trong những chiêu đánh bóng bản thân rẻ tiền nhất mà không ít diễn viên, ca sĩ Việt đang tạo ra cho mình. Nếu không thực sự nỗ lực trau dồi nghề nghiệp, xây dựng hình ảnh đẹp về người nghệ sĩ trong mắt khán giả thì tất cả những "ông sao", "bà sao" sau khi "nổi phồng phềnh" nhờ scandal giới tính sẽ nhanh chóng bẹp dúm, méo mó, thảm hại trong mắt người hâm mộ.

Theo ĐVO


Tôi không trông mong mọi người sẽ có cái nhìn thiện cảm, nhưng tôi vẫn muốn gửi một thông điệp đến các les và fem hãy cố gắng sống tốt hơn, hãy thể hiện là mình có ích cho xã hội, cần tạo dựng một vị trí nhất định trong cuộc sống, các bạn nhé!
Tôi là người lưỡng tính! Có lẽ các bạn sẽ tự hỏi tại sao tôi lại tuyên bố như vậy. Nhưng đây là điều mà bấy lâu nay tôi trăn trở, xã hội cũng quan tâm và rất muốn biết thế giới thứ 4 của người lưỡng tính là như thế nào?
Tôi xin được chia sẻ để mọi người hiểu thêm. Tôi sinh ra hoàn toàn là một cô gái bình thường, cho đến lúc tôi gặp được "anh". Thường những người lưỡng tính không phải sinh ra là đã có đam mê đồng giới, mà họ thường yêu theo phong trào, hoặc tiếp xúc, gặp gỡ người đồng tính thì sẽ bị "nhiễm". Người tôi yêu là một lesbian thực sự, anh rất hiền và chịu thương chịu khó, anh không nề hà việc gì. Hơn hết, anh rất yêu thương tôi. Nhớ lại cách đây 4 năm, tôi gặp anh trong một chiều cuối thu, một người bạn thân cùng cấp 3 đến nhờ tôi đi dự sinh nhật giùm với một người bạn của nó. Thực sự bất ngờ vì người nó nhờ tôi là một người "con gái", nhưng lại không mang dáng vóc của con gái mà lại giống "con trai", bất ngờ hơn nữa khi biết tin người bạn thân của mình lại đang quen một lesbian. "Anh" lại là bạn thân của người yêu nó. Tôi đã gặp anh như thế đó! Lúc đó tôi chưa hiểu gì về "đồng tính", chỉ thấy tò mò và muốn khám phá về thế giới thứ 3 này.
Bữa sinh nhật thật đặc biệt, bởi toàn là "con gái". Tôi tìm hiểu thì biết được rằng "anh" tôi đang quen một nàng trong đó, anh chỉ là người thứ ba, sinh nhật này là của les của cô ấy. Do nghi ngờ mối quan hệ thân mật gần đây của hai người nên les của cô ấy mới tổ chức sinh nhật, nhân tiện muốn mời "anh" tôi đi và mời cả người yêu anh luôn. Trớ trêu là người anh đang quen không ai xa lạ cả. Nên để cho les của cô kia không nghi ngờ, anh đã nhờ bạn thân anh, cũng là chơi trong hội tìm giùm một người giả làm người yêu để xoá tan nghi ngờ của les kia. Và đó chính là tôi!
Nhưng thật khó để xua tan nghi ngờ bởi cả buổi tiệc anh chỉ nhìn về một hướng, nơi mà có người anh yêu đang tảng lờ như không thấy anh và đang tình tứ bên les của cô ấy. Bài hát anh chọn cũng chỉ dành cho nàng, từ "Vẫn nhớ" đến "Tôi không tin"... Cảm nhận giai điệu tha thiết trong từng ca từ anh hát, tôi bỗng nhận ra tình yêu anh dành cho người đó rất sâu sắc. Tình cảm của dân les không khó hiểu như người ta vẫn nghĩ, mà rất thật lòng và chân thành. Nếu đã yêu ai họ sẽ dành tất cả cho người mình yêu, đó là đại đa số. Còn số ít người chỉ nghĩ bản thân, không đáng kể.
Từ lúc đó tôi tự nhiên thấy cảm thông với anh, tôi bỗng muốn giúp anh vượt qua chuyện tình cảm tay ba này bởi theo tôi được biết cô nàng kia vừa xấu người lại xấu nết, cô ta chẳng phải thật lòng yêu thương gì anh mà chỉ muốn bắt cá hai tay (thậm chí là nhiều tay!) vậy thôi. Rồi mọi chuyện cũng vỡ lở ra khi anh công khai chuyện tình cảm với cô ta để xem cô ta sẽ chọn ai. Và anh đã thua khi nàng ta chọn les kia. Bao nhiêu rắc rối đến với anh khi cô ta hoàn toàn chối bay chối biến mọi việc và đổ lỗi cho anh là đã tán tỉnh mặc dù cô ta không thích.
"Ai_cũng_biết_ chỉ_một_người_không_ biết", những lời hứa hẹn  ngọt ngào, những đêm thức trắng nhắn tin tâm sự, những lần hẹn hò trong lén lút và những đêm dài ở bên cô ấy... còn đâu nữa... Anh đã suy sụp thực sự vì nghĩ rằng tình cảm đó là chân thật. Suốt một thời gian dài anh bị les kia uy hiếp và ghen tuông, ai mà biết được nàng kia đã nói cái gì? Anh đau khổ, lo sợ và lúc đó, tôi đã ở bên anh, quan tâm anh, đứng ra dàn xếp với les kia để anh được yên. Nếu là đàn ông, chắc hẳn bị phụ tình như vậy thì người ta sẽ quay sang thù hận và quên ngay người con gái đó. Nhưng không! Phải mất một thời gian anh mới quên được, đó là điểm đặc trưng của lesbian. Yêu rất chung tình.
Tôi là người lưỡng tính!, Les & Gay, Bạn trẻ - Cuộc sống, Luong tinh, dong tinh, les, tinh yeu
Là đồng tính nhưng chúng tôi vẫn khao khát được yêu thương... (Ảnh minh họa)
Từ sự thương cảm anh tôi đã dần yêu anh lúc nào không biết, rồi anh cũng nhận ra tình cảm của tôi, anh trao tôi lời yêu, tôi chấp nhận quen anh không chút đắn đo. Lúc mới quen nhau, thỉnh thoảng cô gái kia vẫn nhắn tin liên lạc với anh và đôi lúc anh cũng đã xao lòng. Có một lần anh nghe cô ta nói gì đó, có lẽ là nói tôi tìm gặp rồi nặng lời với cô ta nhưng thật tình tôi đâu có nói gì nặng nề, chỉ nhẹ nhàng khuyên cô ta đừng làm anh khổ thêm nữa, đừng mang rắc rối đến cho anh thôi. Sáng sớm hôm đó, tôi đang làm việc thì nhận được điện thoại từ một số lạ. Là anh! Giọng anh khó chịu, anh gặng hỏi tôi đã nói gì, anh la rầy tôi và khẳng định sẽ tiếp tục quen cô ấy. Bình tĩnh nghe anh nói, tôi không một lời giải thích, vì nói để làm gì khi người ta sẽ không tin mình? Tôi tự biết mình phải làm gì, bởi tình cảm chân thành của tôi không thể sánh bằng những lời nói của người đó, bàn tay tôi không thể níu giữ anh, tim đau nhói, tôi chọn cách ra đi, tôi không bao giờ gặp anh nữa...
Nhớ lại, anh có lần đã hỏi tôi:"Em! Trong điện thoại của bạn anh hay lưu B4,O4 đó là gì em biết không?". Tôi đã trả lời anh rằng:"B4 là bà xã, còn O4 là ông xã đó anh!". Tôi đã lưu trong danh bạ điện thoại của mình số của anh là O4. Vô tình một lần tôi mượn máy anh gọi cho bạn, tôi thoáng thấy tên B4 được lưu, vui mừng tôi mở chi tiết ra xem, đó không phải số điện thoại của tôi! Cho đến hôm anh điện thoại cho tôi bằng số lạ, tôi mới biết số được lưu B4 là của ai! Chia tay anh được hơn 3 tháng, tôi vẫn giữ liên lạc với hội, được biết anh vẫn một mình, không hề tiếp tục với cô gái đó nữa. Vậy hôm đó anh lấy máy cô ấy điện thoại cho tôi là sao? Hay đó chỉ là trò "vờn" của cô ta khi thấy chúng tôi hạnh phúc, cô ta ghen tỵ không muốn mất anh?
Dù thế nào thì chúng tôi cũng đã chia tay rồi. Là thành viên mới, lại biết rõ chuyện của tôi, có những les khác tỏ ra quan tâm và muốn quen tôi. Trong đó có một les rất tốt với tôi, đã giúp tôi rất nhiều chuyện, chúng tôi nói chuyện cũng hợp nhau, hoàn cảnh lại giống nhau (tôi mất cha từ nhỏ và les kia cũng vậy). Les này nhìn bề ngoài khó nhận biết bởi để tóc dài, khuôn mặt lại đẹp nữa. Les này đã khóc rất nhiều vì tôi mà có lẽ cả đời này tôi sẽ không bao giờ trả ơn hết được. Khi tôi gần vượt qua được nỗi nhớ anh để nhận lời yêu les này thì bỗng nhiên anh tìm gặp tôi. Hôm đó là 14/2, hoàn toàn bất ngờ với bó hoa anh trao tay, anh xin lỗi đã tổn thương tôi, anh nói lúc đó anh không suy nghĩ gì hết vì những giọt nước mắt của cô ấy đã làm anh rối trí, từ lúc không gặp tôi anh lúc nào cũng nhớ, anh hối hận, anh xin tôi tha thứ và mong được quay lại...
Tôi đã khóc, khóc vì buồn tủi, vì hạnh phúc đến quá muộn màng, tôi sắp làm một người phải đau khổ vì tôi rồi... Tôi đã trở thành một người lưỡng tính như vậy đấy. Giờ tôi cũng không còn cảm giác với đàn ông nữa. Tôi thích sự sạch sẽ, hương thơm nhè nhẹ của anh, thích sự ân cần dịu dàng của anh... Có thể xã hội Việt Nam chưa có cái nhìn thoáng hơn về vấn đề "đồng giới", thậm chí ra đường thấy là kỳ thị. Nhưng tôi vẫn muốn đưa câu chuyện của mình lên để các bạn hiểu hơn về thế giới của chúng tôi.
Là đồng tính nhưng chúng tôi vẫn khao khát được yêu thương, được xã hội quan tâm và hơn hết là được sống với chính mình. Đây chỉ là phần đầu của câu chuyện, nếu có phản hồi tốt tôi sẽ viết tiếp để chia sẻ với các bạn. Tôi không trông mong mọi người sẽ có cái nhìn thiện cảm, nhưng tôi vẫn muốn gửi một thông điệp đến các les và fem hãy cố gắng sống tốt hơn, hãy thể hiện là mình có ích cho xã hội, cần tạo dựng một vị trí nhất định trong cuộc sống, các bạn nhé!
Theo Giadinhnet


Tôi rất muốn được ở bên cạnh anh, được chăm sóc cho anh, được ôm anh trong giấc ngủ, được quạt cho anh mỗi khi anh thấy nóng nực, được chính tay mình pha cho anh ly chanh nóng để anh uống dã rượu,
Tôi biết mình là gay, biết mình thích con trai và biết được sẽ chẳng bao giờ tôi có thể có được một tình yêu đúng nghĩa của nó. Cuộc sống của tôi cứ ngày qua ngày trôi đi một cách lặng thầm và buồn bã như thế!

Có lẽ là cuộc sống này không ban tặng cho tôi một niềm vui trọn vẹn. Tôi đã yêu anh trong suốt 5 năm, một tình yêu đơn phương thời học sinh mà chỉ có tôi mới biết. Tôi đã cố gắng kìm nén tình cảm của mình và không cho bất cứ ai biết là tôi yêu anh - một người bạn thân của tôi, một người tôi quý mến hơn anh em ruột và cũng là người mà tôi đã yêu trong cuộc đời mình.

Sau 5 năm, sau biết bao nhiêu là đau buồn, biết bao nhiêu cô đơn và niềm thương nhớ cứ dằn vặt trong tim, tôi quyết định nói ra tình yêu của mình, cho dù tôi biết rằng nếu nói ra, tôi sẽ mất anh, mất một người bạn thân, mất một tình cảm đẹp và cũng sẽ mất anh vĩnh viễn...

Tôi đoán không sai, khi tình cảm của tôi được hé mở sau bao nhiêu năm đau khổ, tôi đã thật sự mất anh... anh đã quay lưng với tôi mãi mãi. Tôi thật là ngốc! Phải chi tôi đừng nói ra, phải chi tôi cứ im lặng thì tôi vẫn còn được nhìn thấy anh, nhìn anh sống vui vẻ và hạnh phúc cũng đủ lắm rồi!

Tình yêu đầu đời của tôi là thế đó... thật buồn và cô đơn.

Tôi mang theo bên mình con tim tổn thương suốt 3 năm trời kể từ ngày anh bỏ tôi ra đi, tôi không dám yêu ai, không dám nghĩ đến tình yêu nữa. Nói thì dễ, chứ làm thì khó, tôi không dám yêu vì tôi sợ cuộc đời này có nhiều cám dỗ, sợ gia đình, sợ sự xa lánh của xã hội và thật sự nỗi cô đơn cứ ngày càng ám ảnh lấy bản thân mình.

Bước sang 25 tuổi, nhìn lại mới thấy mình cũng đủ trưởng thành rồi. Ở cái tuổi này, tôi cũng có thể lập gia đình được rồi nhưng sao lại cảm thấy “mặn chát” khi nghĩ đến  điều ấy!
Tự sự của chàng gay, Les & Gay, Bạn trẻ - Cuộc sống, Gay, dong tinh, gioi thu ba, tinh yeu dong gioi, hanh phuc, yeu thuong
Tôi rất muốn được ở bên cạnh anh, được chăm sóc cho anh (Ảnh minh họa)
Đăng tải những dòng tâm sự này lên, chắc hẳn sẽ có rất nhiều người biết tôi là ai nhưng giờ điều đó không còn quan trọng nữa rồi, không sớm thì muộn họ cũng biết con người của tôi.

Tôi là gay, không đẹp trai như người ta nhưng bù lại nhìn tôi rất dễ thương và hiền lành. Gia đình tôi nghèo, dường như tất cả những gì không trọn vẹn đều tập trung hết vào con người tôi, thế nhưng tôi vẫn sống, sống bằng sức lao động của mình, bằng công việc mà mình đang làm... với tôi, chỉ có gia đình làm niềm vui cho cuộc đời mình.

Rồi cuộc sống đưa đẩy, tôi gặp anh trên mạng. Anh  là một bác sĩ, anh lớn hơn tôi tới mười mấy tuổi, tâm sự với anh, tôi có thể thấy được nghị lực sống ở anh, anh luôn cố gắng phấn đấu trong công việc, luôn sống vui tươi với đời. Mỗi ngày, tôi đều muốn nhắn tin và mail cho anh thật là nhiều vì anh nói chuyện rất tử tế, anh rất lịch sự và luôn lắng nghe những gì tôi tâm sự. Tôi và anh chỉ có thể biết nhau qua những tấm hình, qua tin nhắn và mail vì chúng tôi ở khá xa nhau.

Tôi biết chuyện quá khứ của anh cũng đã trải qua khá nhiều cuộc tình nhưng tôi không quan trọng chuyện ấy, tôi bắt đầu thấy nhớ và muốn được ở bên cạnh anh ấy, được anh ấy che chở và bảo vệ.

Có lẽ tôi đã yêu anh ấy mất rồi! Tôi yêu một con người biết chia sẻ, yêu một con người đã trải qua rất nhiều chông gai trong cuộc đời. Anh lớn tuổi thì sao chứ? Tôi rất muốn được ở bên cạnh anh, được chăm sóc cho anh, được ôm anh trong giấc ngủ, được quạt cho anh mỗi khi anh thấy nóng nực, được chính tay mình pha cho anh ly chanh nóng để anh uống dã rượu, được làm bầu tâm sự cho anh trút hết mọi ưu phiền và niềm vui trong cuộc sống và trong công việc.

Nhưng ông trời ơi, sao ông sắp đặt trớ trêu quá vậy? Tôi và anh ở khá xa nhau, chắc cũng khoảng mấy trăm km, ai cũng có công việc, làm sao tôi có thể đến với anh được khi anh cần tôi. Những lúc tôi buồn và cần 1 bờ vai thì làm sao anh có thể ở bên cạnh tôi đây....

Chỉ nghĩ đến thôi nhưng tôi cảm thấy rùng mình vì sự cô đơn ấy cứ bám riết lấy bản thân mình. "Anh ơi? Nếu anh có thể thấu hiểu được những trăn trở mà em đang trải qua thì chắc anh sẽ hiểu được em nhớ và yêu anh như thế nào!".

Em sẽ chờ anh, cho dù em biết rằng sự chờ đợi ấy vô vọng và cũng có khi anh sẽ không bao giờ đến với em được nhưng em tin rằng, chỉ cần em yêu anh, chỉ cần em luôn mong chờ anh. Một ngày nào đó, buổi sáng thức dậy, em thấy em đang trong vòng tay của anh, em sẽ ngửi được mùi cơ thể của anh đang ở rất gần bên em. Ông trời đã cho em được biết anh thì em tin rằng, một ngày không xa, em sẽ được gặp anh.

Khi gặp anh, em sẽ nói hết tâm sự trong lòng em, em sẽ cho anh thấy được em yêu anh như thế nào... Em sẽ cho anh biết được, tạo hoá sinh em ra là để dành cho anh đó.
Theo 24h


Đêm tân hôn, anh uống rượu nhiều và lấy cớ say rồi ra ngoài phòng khách nằm. Tôi đến chăm sóc anh thì anh gạt tay tôi ra và giục tôi đi ngủ.
Hỏi: 22 tuổi, làm công nhân ở một xí nghiệp may. 25 rồi 27 tuổi. Đến lúc đó thì bố mẹ tôi gần như sôi lên vì làng xóm bắt đầu xì xèo điều tiếng rằng tôi là bà cô không chồng, rồi chắc đã từng thế nọ từng thế kia. Tôi im lặng và kiên nhẫn đi làm, bỏ qua những lời xì xầm và trấn an bố mẹ nhưng tôi cũng rối trí vì không biết mình còn có thể chịu đựng được bao lâu nữa…

Lấy chồng 5 năm tôi vẫn còn trinh
Đã 5 năm rồi tôi sống trong chịu đựng... 
Đúng lúc đó thì có một người họ hàng xa đến nhà tôi chơi và giới thiệu tôi cho một người cùng làng với bác ấy. Anh năm nay 37 tuổi, vẫn chưa lập gia đình, mặc dù mọi người cũng làm mối này nọ. Anh đến nhà tôi, nhìn tôi thờ ơ như một người xa lạ, đầu tiên tôi cảm thấy vô cùng tự ái, nhưng nhìn vào ánh mắt buồn bã của anh, có cảm giác anh đang có chuyện gì khó nói và nỗi khổ tâm không thổ lộ ra được.

Tự dưng lòng tôi trào lên cảm giác xót xa cho anh và cho mình. Tôi đã chủ động gặp và nói chuyện với anh. Anh nói thẳng luôn với tôi rằng nếu lấy anh, đời tôi sẽ khổ, anh chẳng nghiện ngập cờ bạc gì, cũng chẳng phải dân ăn chơi, nhưng anh không mang lại hạnh phúc cho tôi được nên hãy cân nhắc cho thật kỹ lưỡng.

Càng nghe thấy anh nói, tôi càng yêu và thương anh nhiều hơn. Tôi gật đầu đồng ý về làm vợ anh và chấp nhận cả những mất mát như anh đã cảnh báo để bắt đầu cuộc sống của một người vợ và để trốn tránh những thị phi tai tiếng về một đứa con gái chưa chồng…

Rồi đám cưới cũng diễn ra, thật tưng bừng và vui vẻ, bố mẹ tôi hỉ hả vì đã “thoát nợ”, tôi cũng vui vì tìm được một người chín chắn và đứng đắn.

Đêm tân hôn, anh uống rượu nhiều và lấy cớ say rồi ra ngoài phòng khách nằm. Tôi đến chăm sóc anh thì anh gạt tay tôi ra và giục tôi đi ngủ. Dù hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ anh đang khó chịu nên tôi lặng lẽ vào phòng nằm một mình..

Sáng hôm sau bố mẹ chồng cứ tủm tỉm cười hỏi tôi là đêm qua hai đứa có vui không, tôi chỉ cười và nói là: cũng tạm ổn ạ, rồi đi lên phòng. Vừa vắng bước chân tôi, tôi đã nghe thấy bố chồng thì thầm với mẹ: “Đấy! tôi đã nói với bà rồi mà, cứ bảo nó là pê đê, hóa ra đâu có phải như thế”. Hơi ngạc nhiên, nhưng câu nói đó cứ ám ảnh tôi mãi…Nhưng đúng là anh không hề chạm vào tôi thật. Tôi cứ chờ, chờ một tuần, rồi hai tuần… anh cứ viện cớ là đang uống thuốc Tây nên phải kiêng.

Tôi không chịu nổi được nữa, nên một hôm thấy anh uống rượu về, tôi đã gọi anh vào để nói chuyện thẳng thắn. Anh ôm mặt khóc nức nở và quỳ xuống xin lỗi tôi vì áp lực quá nặng nề của bố mẹ mà anh phải lấy tôi, chứ thực lòng anh không có cảm giác với phụ nữ.

Tôi cảm thấy đất trời như nghiêng ngả, nhưng tôi bình tĩnh lại được ngay. Rồi tôi nói với anh rằng tôi thực sự thương anh, và cũng thương phận mình hẩm hiu, nên tôi chấp nhận là một người vợ hờ và là một người bạn đúng nghĩa- hoàn toàn không chung chạ chuyện chăn gối.

5 năm trôi qua, chúng tôi vẫn sống bên nhau như hai cái bóng, hai đường thẳng song song không bao giờ gặp được. Anh vẫn mải mê đi tìm những người đàn ông khác, còn tôi thì giữ danh dự cho anh và gia đình tôi nên cố gắng sống. Tôi thấy trên báo có những trường hợp như tôi nên tôi thực sự muốn chia sẻ, vì giờ tôi không biết mình cần phải làm gì nữa…

Ng. Quỳnh- Hưng Yên

Trả lời của Trung tâm tư vấn Linh Tâm 1088: Chào chị!

Có lẽ để sống được chừng ấy năm, hẳn chị phải là một người có khả năng chịu đựng mọi việc rất tốt. Và không chỉ áp lực về việc mình bị mất quyền chung chăn gối với chồng, thì có lẽ chị còn áp lực về việc có con cái mà chị chưa chia sẻ.

Ở bất cứ thế giới nào, và bất cứ ai cũng có những điều khó nói và khó chia sẻ, nhưng tuy nhiên xét một cách công bằng, chị đang chịu rất nhiều thiệt thòi do những áp lực vô hình quanh chị: từ bố mẹ đẻ, bố mẹ chồng cho đến hàng xóm và tất nhiên, kể cả người chồng của chị nữa, anh ấy cũng không hề cảm thấy vui vẻ gì khi sống trong tình trạng như thế này.

Sự kỳ thị người đồng tính và những áp lực đó, anh ấy đã làm cho không chỉ mình chị khổ mà chính anh ấy cũng vậy, và càng tiếp tục cuộc sống thì những áp lực đặt lên vai chị và anh ấy càng trở nên nặng nề hơn. Chị cần phải đổi diện trực tiếp với nó.

5 năm trôi qua, và dù sống với chồng, chị vẫn vẹn nguyên như thời con gái, với chị hiện giờ là vì thương anh ấy, và thương bố mẹ, nhưng có khi nào chị cảm thấy vì những điều đó mà mình cũng bỏ qua mất hạnh phúc của bản thân không?

Những khát khao bản năng của người phụ nữ được làm vợ, làm mẹ và những áp lực từ nhiều phía, có lẽ chị cũng phải cố gắng để gồng mình lên. Nhưng liệu chị sẽ làm như thế này được bao lâu? Hơn nữa, anh ấy ngoài sự quý trọng chị thì không thể mang lại hạnh phúc cho chị, và một ngày nào đó, nếu anh ấy đủ can đảm để sống thật, chị sẽ còn gì bên mình?

Chị là một người phụ nữ có sự chịu đựng cao, nhưng không phải lúc nào đức tính đó cũng phát huy tác dụng. Thường người ta hi sinh một thứ để có hạnh phúc hay để có điều gì đó cho riêng mình, còn về phía bản thân chị, chị nhận nhiều thiệt thòi về bản thân mình nhiều hơn để cho người khác hạnh phúc, đó là một điều tốt nhưng không phải lúc nào cũng được khuyến khích.

Về vấn đề đồng tính, chị có thể tham khảo và tìm hiểu kỹ lưỡng, ngày nay, nhờ có thông tin đầy đủ hơn, xã hội đã bớt có sự kỳ thị về giới thứ 3 hơn nữa nếu bản thân anh ấy tìm được hạnh phúc, cũng đâu nhất thiết cần người khác phải có sự hi sinh như vậy. Chị sẽ cân nhắc kỹ về vấn đề của mình, anh ấy cũng không muốn chị phải khổ, mà chính bản thân chị đã tự làm cho mình khổ.

Chị hãy suy nghĩ và cân nhắc cho thật kỹ để tìm cho mình con đường đi đúng đắn nhất, chị nhé!

Chúc chị mạnh mẽ!


Theo VTC


Khi con gái lớn, các bà mẹ thường mong muốn con mình sẽ kể với mẹ rằng con họ đang yêu thương và muốn cưới một người đàn ông nào đó. Nhưng rồi cũng có những bà mẹ phải đối mặt với việc con mình nói rằng “con đang yêu một cô gái khác”. 
 
Những khoảnh khắc chết sững...

Cách đây 14 năm, vợ chồng chị Hoà chia tay nhau. Cô con gái duy nhất 11 tuổi theo mẹ. Vì kinh tế quá khó khăn và quyết tâm lo cho con sau này, chị Hoà đã để con lại cho mẹ đẻ rồi lên Hà Nội làm ăn.

Ngày con gái vào đại học, con lên Hà Nội ở cùng mẹ. Chị Hoà “thở phào” vì đằng sau chuỗi thời gian vất vả, giờ mẹ con cũng đoàn tụ. Chị lại càng mừng hơn khi con gái rất ngoan, học giỏi...

Khi con tiếp tục học lên cao học và đồng thời đi làm với mức lương khá cao, chị Hoà chỉ còn chờ đợi ngày con dẫn người yêu về và sau đó chúng bàn tính đến kế hoạch kết hôn, sinh con. Được như thế là chị thấy mãn nguyện với cuộc sống, không còn mong ước gì hơn...
Nhưng, đầu tháng 6-2010, con gái chị dẫn về nhà một người bạn gái. Cháu giới thiệu với mẹ đây là chị bạn học cùng lớp cao học. Nhân dịp lớp tạm nghỉ hè, chị ấy muốn đổi chỗ ở cũ nên đến đây ở nhờ một tuần. Chị Hoà vui vẻ đồng ý.

Trong thời gian ở cùng, thấy hai đứa thân thiết, chị nghĩ chúng là bạn thân. Một trưa, chị tình cờ từ cửa hàng về nhà có chút việc riêng. Chị rất bất ngờ khi thấy xe máy của hai đứa dựng ở dưới. Tò mò lên phòng, chị nhìn vào và chôn chân tại chỗ khi trước mắt là hình ảnh con gái mình và cô bạn quấn quýt vào nhau...

Với bà Loan (Hoàng Mai, Hà Nội) có cô con gái thứ hai, bước vào tuổi 33, đã xây dựng gia đình và có một cậu con trai 4 tuổi.

Theo đánh giá của mọi người, chị không chỉ giỏi kiếm tiền mà việc “chọn chồng” cũng rất khéo. Đấy là người đàn ông có công danh, sự nghiệp, yêu vợ, thương con và rất chu đáo với mọi người.

Trong nhiều cuộc nói chuyện, hình mẫu gia đình hạnh phúc của cô con gái thứ 2 luôn được bà Loan nhắc đến để “khoe” với niềm tự hào...

Nhưng cũng bỗng một ngày, người con rể tìm đến bà với gương mặt mệt mỏi và thông báo tin sét đánh: “Vợ con nhất quyết đòi ly dị”.

Trước hàng loạt các câu hỏi của bà như: “Chồng ngoại tình?”, “Vợ nhất thời hồ đồ?”, “Vợ đi với đàn ông khác?”... người con rể đều lắc đầu. Lý do anh đưa ra khiến bà Loan ngất xỉu: “Vợ con yêu một người phụ nữ khác”.
Chết sững khi con gái yêu người cùng giới, Bạn trẻ - Cuộc sống, Les, gay, nguoi dong tinh, dong tinh nu, noi dau, bat hanh
Đồng tính không phải là bệnh và gia đình hãy luôn luôn là chỗ dựa về tinh thần lớn nhất cho họ... (Ảnh minh họa) 
“Con muốn được sống thật...”

Với chị Hoà, sau khoảnh khắc chết điếng, chị đã lao vào con chửi bới là hư hỏng, bệnh hoạn. Chị đuổi thẳng cô bạn của con ra khỏi nhà một cách thô bạo. Rồi chị lao về phòng nằm như bị liệt.

Hơn một tuần, chị không cho con cơ hội xuất hiện, nói chuyện. Hơn một tháng sau, chị gọi con và nói chuyện. Con gái đã khóc rất nhiều và kể với mẹ rằng: “Từ rất lâu rồi, con chỉ biết quý mến và thích các cô giáo. Con rất đau đớn trong những mối tình đơn phương. Bây giờ thì con đã tìm được chị ấy. Chúng con yêu nhau và tính đến chuyện sẽ chung sống với nhau. Mong mẹ hiểu và chấp nhận”...

Còn với con gái bà Loan, thời gian đầu, bà phản đối kịch liệt, không cho con gái ly hôn. Bà mắng con có học mà ngu muội đến mức đánh đổi tất cả những thứ đang có để đổi lấy thứ tình cảm “pêđê”, “ngớ ngẩn”, “mù quáng”... Thậm chí, bà còn cảnh cáo rằng nếu cứ làm theo ý mình thì bà sẽ tự tử để tránh không phải chịu nhục vì con...

Nhưng, lần ấy, khi sang nhà con vào lúc cô ấy đi vắng, bà Loan tìm thấy một quyển sổ. Đó là những trang viết thấm đẫm nước mắt của một người phải chịu đựng tận cùng của sự bất hạnh.

Con bà đau đớn vì phải che giấu bản thân, vì chưa từng yêu chồng, vì đời sống tình dục như tra tấn, vì khao khát được sống thật, nói thật một lần, vì khao khát được đoàn tụ với người yêu - đấy là một cô gái đã ra đi vì chạy trốn và giờ có can đảm trở lại... Bà Loan đã ngồi im và khóc.

Theo thống kê của một trung tâm tư vấn tại Hà Nội, từ tháng 1 đến tháng 5-2010, tại đây có 2.213 lượt người truy cập vào các hộp thư thoại tự động và có 141 cuộc điện thoại hỏi về những vấn đề liên quan đến đồng tính nữ.

Trong số này, phần nhiều là những người mẹ của người đồng tính nữ. Họ gọi, kể về những hoang mang, sợ hãi của mình, những khó khăn, thắc mắc họ đang gặp phải và cả những khao khát để tìm hiểu để mong giúp con mình...

Ở đây, họ đã luôn nhận được câu trả lời: Đồng tính không phải là bệnh và gia đình hãy luôn luôn là chỗ dựa về tinh thần lớn nhất cho người đồng tính...


Powered by Blogger.