Cứ chiều chiều, khoảng 3, 4 giờ, thấy ông già Á đông đứng ở góc Oak và Birch, gần trạm xe buýt. Ông đội cái mũ baseball đen, cũ, tóc bạc lòi ra hai bên tai, mắt hí như hai vết nứt trên khuôn mặt gầy, nhăn nheo, lơ thơ vài sợi râu mép và cằm. Lưng đeo cái túi nhỏ, áo quần lùi xùi nhưng nom tươm tất, ông không có vẻ là một kẻ vô gia cư. Ông già có dáng dấp một người thực hành câu “đói cho sạch, rách cho thơm”. Nếu ông trút bỏ cái áo gió cũ kỹ, cái mũ baseball, cái quần vải thô, và đôi giày thể thao đi mà mặc vào một bộ bà ba trắng, thì chúng ta có một “ông ngoại” tha thẩn nơi vườn trước, chăm sóc mấy chậu cây cảnh! “Kỳ cục”, không phải vì ông mặc “Tây”. Mà vì cái vái của ông. Đứng ở góc đường đó, kẻ qua người lại không nhiều, nhưng mỗi lần thấy ai bước tới là ông chắp hai tay vái dài. Người được vái khựng lại một tích tắc, rồi tiếp tục bước đi. Lại có người khác bước tới. Ông già lại chắp tay vái. Có lẽ người ta đã quen rồi với những chuyện kỳ lạ hằng ngày xảy ra trên đường phố hay là người ta chỉ tự nhủ đó chỉ là một người có bệnh “tâm thần”. Nên không ai làm lớn chuyện. Ông già chỉ vái người lạ trên đường. Hoàn toàn vô hại. Ông vái rất nghiêm chỉnh. Không trì kéo ai. Không khóc. Không cười. Ông chỉ vái. Chiều nào ông già ấy cũng đứng ở góc Oak và Birch, vái người trên hè phố. Bà già đã từng thấy tận mắt ông già Á đông đứng ở góc đường, vái dài người qua kẻ lại ấy. Thấy ông đằng xa, bà tò mò. Đến gần hơn, bà định né ông, băng qua đường ngay. Nhưng xe cộ chạy vùn vụt làm bà ngại, chần chừ. Rồi không kịp đổi hướng đi nữa, bà đã đến trước mặt ông già. Trong một thoáng, hai người Á đông nhận diện nhau. Ông già chắp hai tay, vái dài. Lúc ấy, bà già đã bước quá chỗ ông đứng rồi. Nghĩ lại, bà tiếc. Tự nhủ, phải chi mình tỉnh trí, khi được vái như vậy, mình đứng lại, vái đáp lễ thì hay biết mấy. Bà tiếc mà bà cũng buồn cười cái cảnh hai ông bà già Á đông vái lẫn nhau ngoài đường! Như những người đi bộ khác, khi được ông già vái dài như vậy, đột ngột quá, bà không kịp suy nghĩ. Chỉ vội bước đi. Được một quãng, bà ngoảnh lại. Thì ra ông già đứng nhìn theo, thấy bà quay mặt lại, vội chắp hai tay vái dài. Bà lúng túng không biết làm sao, bèn tiếp tục bước đi. Đâu ngờ, chừng mười lăm năm sau, bà già lại thấy mình lẩn thẩn sinh ra một chứng lạ. Đêm nào, bà cũng nằm mơ bà ở Việt Nam. Ban ngày bà ở Mỹ. Ban đêm bà ở Việt Nam. Không, bà không bị chứng mất ngủ, đêm nằm trằn trọc, tưởng tượng mình đang ở Việt Nam, rồi nhầm lẫn tưởng tượng với thực tại. Không, bà không hoang tưởng. Bà già còn tinh anh, sáng suốt lắm. Ban ngày, ở Mỹ, bà siêng năng chuyện vườn tược, nhổ cỏ, bỏ phân, chăm sóc cây cối. Ban đêm, bà là người ngủ ngon giấc. Có điều, đêm nào, ngủ, bà cũng nằm mơ là mình đang ở Việt Nam. Tỉnh giấc, bà biết là mình đang nằm trong phòng ngủ, nhà riêng, ở Mỹ quốc. Bà lắng nghe tiếng gà gáy xa xa và buồn cười thấy rằng gà giống gì, ở đâu, cũng gáy sáng như nhau! Rồi bà nghe tiếng con chim chèo bẻo hót lảnh lót ở đầu hồi. Bà ôn lại giấc mơ. Bà gặp người quen, bước đi trên những con đường quen thuộc, v. v... Chuyện lạ! Ban ngày bà không phải là người loay hoay lấn bấn với chuyện trở về quê hương đất nước. Ngoại trừ ông cụ thân sinh ra bà, mất đã lâu, an táng ở Việt Nam, còn tất cả anh chị em, con cháu, đều cư ngụ nước ngoài, hoặc ở Mỹ quốc, hoặc ở Âu châu. Mẹ bà được các con đem qua Mỹ, mất ở Mỹ, chôn cất ở Mỹ. Một người em trai bà, lúc sinh thời, có lẽ là người gần gũi bà nhất, về Việt Nam công tác cho hãng, mất ở Việt Nam, thi hài được chuyển về Mỹ, hỏa thiêu ở Mỹ. Nói tóm lại, những người thân thiết, máu mủ ruột rà nhất của bà đã ra cư ngụ nước ngoài, không còn ai ở quê hương để bà phải đớn đau, thắc mắc, đêm ngủ, mơ về nước. Không như nhiều vị cao niên, thường lo ngại phải sống và chết nơi “đất khách quê người”, ao ước về nước “dưỡng già”, rồi khi lìa trần, được gửi “nắm xương tàn” nơi “chôn nhau cắt rốn”. Bà già là người nhiều tình cảm, nhưng bà không thiết tha với những ý nghĩ đó. Bà quan niệm rằng trên hành tinh này, “nắm xương tàn” gửi vào đâu mà chẳng được! Bà nghĩ thiền sư Thường Chiếu đời Lý nhìn thật xa, nghĩ thật rộng: “Đạo vốn không nhan sắc/ Mà ngày càng gấm hoa/ Trong ba ngàn cõi ấy/ Đâu chẳng phải là nhà.” Bài kệ để lại từ ngàn năm trước, ngày nay, thế kỷ 21, là lúc phải xướng lên. “Ba ngàn cõi ấy” mênh mông vô tận, vô thỉ vô chung. Trái đất này, hành tinh xanh này, chỉ là một hạt bụi trong “cõi” ấy kia mà! Trên thực tế, không phải là người buôn bán, năm mười năm bà mới về thăm Việt Nam một lần. Lần nào, bà cũng “cảnh giác” tối đa. Bà tìm hiểu, nhìn rõ, đâu là quê hương, đâu là chế độ, đâu là người dân quèn, đâu là giới cầm quyền, đâu là thực trạng đất nước, và đâu là những tô hồng chuốt lục... Tháng 4 năm 1975, cũng xém 30 năm rồi, di tản sang Mỹ quốc, đã để lại một vết hằn sâu đậm trong lòng bà. Bà đã phải cắn răng rời bỏ căn nhà cũ mến yêu, vĩnh biệt bao nhiêu bạn bè, người thân... Vết hằn đó, sau ba thập niên, vẫn còn nhức nhối, nhưng nó không khiến bà trở nên một người “lẩm cẩm”, ngồi ở Mỹ quốc mà mằn mò, vuốt ve quá khứ ở Việt Nam. Bà không hoang tưởng: sống trong thực tại này mà yên trí rằng mình đang hiện hữu một nơi khác. Bà chỉ nằm mơ. Ngày, thức, bà ở Mỹ quốc, và biết là mình đang ở Mỹ quốc. Đêm, ngủ, bà nằm mơ bà ở Việt Nam. Tỉnh giấc, bà biết rằng mình đã nằm mơ. Thoạt đầu, bà nghiệm rằng có lẽ mình còn vướng víu cái gì đó, nuối tiếc cái gì đó ở quê hương, cho nên cứ nằm mơ quay về chốn cũ. Nhưng rồi bà lại suy rằng không phải vậy. Vướng víu, nuối tiếc, trời ơi, nhất định là có. Bà biết nhiều người cùng mang tâm trạng đó. Bà cho rằng nghiệm như thế là sai vì trong những giấc mơ của bà không có yếu tố nào chứng tỏ sự hiện diện của nỗi nuối tiếc, vướng víu đó. Chẳng hạn, một đêm, bà nằm mơ về Việt Nam, gặp lại hai người cộng sự viên cũ (trong thực tại, một người hiện ở Mỹ quốc, người kia cư ngụ Hòa Lan). Cả ba bà bạn cùng nhau rời Việt Nam đi Nhật bản, tham quan một thành phố cổ! Bà không nhớ có phải đó là Kyoto không, chỉ ghi nhận là hai người kia mặc kimono sặc sỡ, mặt bôi phấn trắng xóa... Giả dụ bà nằm mơ, đang ở Việt Nam, đi thăm mộ ông cụ trên núi, gặp được cụ và cụ, hoặc than thở, hoặc rầy rà rằng trẻ già lớn bé ai cũng bỏ đi cả, chẳng ai chịu gắn bó ở lại quê cũ, sớm hôm nhang khói cho cụ, v. v... Một giấc mơ như vậy, nếu có xảy ra, bà sẽ giải thích dễ dàng. Đằng này, đang ở Việt Nam lại đi du lịch Nhật Bản! Trong những giấc mơ, bà cư xử, ở Việt Nam, một cách bình thường như thể bà đang ở Mỹ quốc. Ba bà bạn cùng nhau đi du lịch, vậy thôi. Cười, nói, ăn uống bình thường. Bà già tiếp tục nằm mơ. Ban ngày, thức, bà cư ngụ Mỹ quốc. Ban đêm, ngủ, bà cư ngụ Việt Nam. Chuyện này, ít người biết. Nếu nhiều người biết, có lẽ bà sẽ được mang một hỗn danh. Bà A mê hột xoàn, được gọi là “Bà A-Hột-Xoàn”, bà B bán cháo cá được gọi là “Bà B-Cháo-Cá”; có lẽ bà này sẽ được gọi là “Bà- Ngày Mỹ –Đêm Việt”! Đã từ nhiều năm bà “Ngày Mỹ- Đêm Việt” không còn cư ngụ “Thung lũng Cây Phong” nữa. Nhưng thỉnh thoảng bà vẫn nhớ đến ông già Á đông đứng ở góc đường, vái dài người qua kẻ lại. Cái ông già tức cười! Vái thật dài, thật nghiêm chỉnh. Người được vái, ai cũng lúng túng. Bà già tự hỏi, khi ông già ấy vái người ta, ông biết là mình đang ở Mỹ quốc, hay ông tưởng là mình đang đứng ở một góc đường đâu đó bên Á Đông. Dù ông có tưởng là mình đang ở nơi xa xôi ấy, tại sao ông lại vái dài người không quen biết? Tại sao ông vái nghiêm chỉnh như thế những khách qua đường? Bà già tự hỏi như vậy, và đến nay vẫn chưa có câu trả lời. Bà chưa có câu trả lời nhưng bà nghĩ rằng ông già ấy có thể đã qua đời. Còn sống hay đã chết, trong “ba ngàn cõi ấy”, chắc là ông vẫn đứng ở góc đường, vái dài người qua kẻ lại.
Cô gái mê bói toán hỏi người yêu:
- Anh này, trước khi cưới, em có việc cần hỏi: Anh sinh ở cung nào?
- Cung "tắc đường" em ạ.
- Ủa! Em đọc nhiều sách, chưa từng nghe có cung ấy trong chiêm tinh học.
- Anh nói thật đấy! Anh đòi chui ra khỏi bụng mẹ đúng vào giờ cao điểm tan tầm. Xe cấp cứu không thể đến nhà được vì tắc đường. Cuối cùng, mẹ anh phải đi bộ tới nhà hộ sinh đấy.
1593
Trong cuộc thi vấn đáp. Thầy giáo nghiêm nghị hỏi:
- Em hãy cho biết triệu chứng của bệnh gan là gì ?
- Dạ, triệu chứng của "bệnh gan" là... là nói mấy cũng không nghe, đánh mấy cũng không khóc, phạt mấy cũng không chừa.
- ???
Cô giáo hỏi học sinh:
- Đề bài là "cuộc trò chuyện của bố mẹ em", tại sao em chỉ viết toàn lời của mẹ?
- Thưa cô, vì bố em chỉ gật đầu thôi ạ.
Bốn sinh viên nọ đi Vũng Tàu chơi và dự định trở về vào chiều chủ nhật để học bài cho buổi thi sáng hôm sau. Do ham vui, trưa thứ hai họ mới về đến nơi và đành phải nói dối giáo sư rằng, xe bị nổ lốp trên đường nên họ đã bị trễ buổi thi, xin thầy cho thi lại. Giáo sư ngẫm nghĩ một chút rồi đồng ý. Bốn anh chàng nhẹ nhõm ra về và tối hôm đó ra sức học thật khuya. Hôm sau, đến giờ thi giáo sư cho họ ngồi riêng mỗi người một phòng. Đề thi chỉ có 2 câu hỏi:
Câu 1: Đi chơi đâu? (5 điểm).
Câu 2: Bể lốp xe nào? (95 điểm).
Chuyên gia tư vấn tình yêu hỏi cậu khách hàng trẻ tuổi:
- Thế nào, lời khuyên của tôi về chuyện hôn bạn gái vào lúc cô ta bất ngờ nhất có giúp ích gì cho cậu không?
- Quỷ tha ma bắt nhà ông! Bị cốc lia lịa vào đỉnh đầu chứ ích gì.
- Ô hay! Cậu rúc vào đâu mà ăn cốc trên đỉnh đầu?
- Thế không phải là hôn vào chỗ cô ta bất ngờ nhất sao?
2375
10 cách chia tay một cách tế nhị Dù cho bạn hay người tình của bạn quyết định chấm dứt mối quan hệ, cũng không thể chia tay một cách dễ dàng. Chúng ta thấy không ai có thể thực sự vui vẻ khi phải chia tay, đúng không? Nhưng cũng có một số gợi ý để giúp bạn cảm thấy dễ chịu hơn về cách chấm dứt hay chấp nhận chấp dứt mối quan hệ của mình. 1, Ðừng kéo dài sự việc, những gì đã qua thì cho nó qua. Bạn không tạo thêm một ân huệ nào cho người bạn của mình bằng cách trì hoãn điều không thể tránh khi bạn đã quyết định phải chia tay. 2, Hãy cứng rắn, quyết định và thành thật, thành thật là điều tốt nhất. Bạn có thể tế nhị, nhưng điều này có thể giúp cho bạn tình của bạn hiểu được lý do tại sao bạn phải chia tay. 3, Không quan hệ nhiều người cùng một lúc. Ðừng bao giờ có người khác trước khi nói tiếng chia tay với người tình hiện tại. Ðiều này có thể tốt với bạn nhưng không thành thật đối với người tình hiện tại của bạn. 4, Chúng ta sẽ là bạn? Ðừng hy vọng sẽ trở thành bạn sau một lần chia tay. Ðiều này phụ thuộc vào vấn đề có phải các bạn là bạn của nhau trước khi ngã lòng yêu thương. 5, Hãy nói lời kết thúc với người tình của bạn. Bạn đã có thời gian bên cạnh người tình này trong suốt thời gian còn đang yêu nhau, cho nên hãy cố gắng ngồi lại với nhau và có thời gian để nói chuyện với nhau khi bạn phải chia tay. Nếu như người tình của bạn là người nói tiếng chia tay thì bạn cũng nên hỏi những câu hỏi cần thiết để bạn có thể mãn nguyện với chính mình. 6, Không làm điều này nơi công cộng. Mặc dù bạn không muốn đối mặt với với những tình huống tình cảm như sự chia tay, không nên nói tiếng chia tay nơi công cộng để tránh cãi cọ nhau. 7, Nếu bạn không thể nói bằng lời thì hãy viết một bức thư giải thích tại sao phải chia tay. Trao thư tận tay và sẽ nói chuyện với nhau sau khi người tình đã đọc. 8, Ðừng cố gắng kéo dài. Nếu như người tình của bạn muốn chia tay thì đừng nên níu kéo người ta phải ở lại. Như người xưa thường nói: "Nếu bạn yêu một cái gì đó, hãy để nó đi..." 9, Không nên gây chiến. Bạn không nên có một cuộc chiến để cả hai phải chấp nhận rằng mối quan hệ đã chấm dứt. Bạn càng tích cực và cởi mở trong lúc chia tay thì bạn càng cảm thấy dễ chịu hơn khi bạn đã vượt qua được nó. 10. Hãy nhớ nguyên nhân làm bạn yêu người đó tại nơi đầu tiên. Nếu bạn có thể thì hãy quên mối quan hệ này và nhớ về một thời gian đẹp.
Sau một buổi công chiếu bộ phim, một khán giả nói với đạo diễn :
- Đáng lí ra ở cuối bộ phim ông nên bố trí một vụ nổ thật lớn.
- Tại sao?
- Để đánh thức khán giả dậy đi về!
2040
Một anh, nhà có giỗ, vợ vừa làm cỗ xong, đặt lên bàn thờ thì một con ruồi đến đậu ngay lên đĩa thịt. Chị vợ vội kêu lên: - Thôi chết rồi! Mâm cơm cúng ông bà mà anh không coi cẩn thận để ruồi nó đậu vào, làm uế tạp mất rồi! Anh chồng nghe thế, giận con ruồi lắm, nghĩ bụng: Hai vợ chồng lòng thành làm được mâm cơm mà con ruồi nó làm ô uế, giờ có cúng, ông bà cũng không về hưởng nữa, liền lên huyện kêu: - Bẩm lạy quan lớn, chúng tôi vất vả quanh năm hôm nay mới làm đuợc mâm cơm cúng ông bà, thế mà con ruồi nó sà vào, làm ô uế cả. Xin quan lớn xử tội nhờ. Quan nghe xong bảo: - Tao cho phép mày từ rày hễ thấy nó bất kỳ ở đâu, cứ đánh cho chết. Quan vừa buông lời, thì một con ruồi đến đậu ngay trên má quan. Anh kia trông thấy, mắm môi, giang tay tát bốp vào mặt quan chứi: - Bố mày! Ðấ chết với ông chưa!
Người đàn ông hấp dẫn trong con mắt phái yếu Người đời thường nói, con gái đẹp hay hoài nghi trí tuệ của mình. Người con trai thành đạt thường hoài nghi về sức hấp dẫn của mình. Người ta thường bàn luận nhiều về cái nền nã thướt tha của người con gái hơn là sự cuốn hút của người con trai, tựa hồ như sự cuốn hút của họ không quan trọng bằng cái duyên dáng của người con gái. Thực ra đó chỉ là sự hiểu lầm, các chàng trai mải mê theo đuổi công danh không phút nào quên ấp ủ tạo dựng cho mình sự hấp dẫn giống như nét duyên dáng của người con gái, sự hấp dẫn về nhân cách trong sáng luôn là một trong những mục tiêu phấn đấu suốt đời của các chàng trai, không còn nghi ngờ gì nữa, sự hấp dẫn của chính họ đã làm cho họ thành đạt. Nếu có một dịp nào đó để các chàng trai cùng nhau thể hiện nhân cách của chính mình, cùng nhau lĩnh hội phong cách độc đáo của từng người thì có thể tập hợp quan điểm chung và sự hiểu biết siêu phàm như thế chẳng phải thú vị và có ích lắm sao? Nhưng có điều mà các đấng mày râu cần ghi nhớ rằng, dù các chàng có phong cách như thế nào đi chăng nữa thì một người đàn ông hấp dẫn đối họ cũng phải cơ bản là những mẫu người sau: Giàu trí tuệ Nam giới cần có chí lớn, chí lớn là trí tuệ sâu rộng. Không hiểu được điều này thì cho dù có thông minh lanh lợi đến mấy cũng không vượt qua giới hạn của sự khôn vặt và sẽ mất đi cái đàng hoàng thanh thoát của người đàn ông. Thông minh và khôn vặt, tưởng như giống nhau nhưng trên thực tế lại thuộc hai lĩnh vực riêng biệt: Người xưa nói: Vua lo việc nước, người dân thường lo cái ăn cái mặc, điều đó đủ thấy, bậc tài trí học rộng tài cao có sức hấp dẫn phi thường vì luôn dồn hết trí lực vào sự nghiệp vĩ đại. Chí lớn là linh hồn nhân cách và cội nguồn sức hấp dẫn của người con trai. Tạo dựng cái gốc hấp dẫn cũng chính là tạo dựng đỉnh cao trí tuệ của nam giới. Lòng nhiệt thành Cả đời Lê Nin luôn ưa thích bản hoà tấu "Ðịnh mệnh" của Betôven, nhiều lần say sưa nghe khúc nhạc này và luôn đắm mình trong sự hưng phấn và xúc động không nguôi cho đến lúc cuối đời cũng như vậy. Mao Trạch Ðông suốt đời được cổ vũ bởi một niềm say mê lớn lao làm thay đổi nước Trung Hoa, điều đó thường làm ông có những hành động khác người. Ví dụ: Khi là ông già đang mang bệnh nặng vẫn dám bơi trên biển Bắc Ðới Hà gió to sóng cả, vẫn tràn đầy nhiệt tình và hào khí, coi thường hiểm nguy chấp nhận thách thức và quyết giành thắng lợi. Ðó là những người đàn ông tuyệt vời, là các bậc hào kiệt tràn đầy sự đam mê và sức hấp dẫn. Sức sống của họ bắt nguồn từ đỉnh cao nhiệt thành đối với cuộc đời. Người con trai mất đi nhiệt tình thì sự hấp dẫn sẽ lụi tàn. Người con trai được thôi thúc bởi lòng nhiệt tình thì có thể lập chí lớn. Ngẩng cao đầu đạp bằng chông gai. Một con người bình thường chỉ có thể dựa vào nhiệt tình mới làm được mọi việc, mới vượt được khốn khó, dù lúc thuận buồm xuôi gió hay lúc gian nan, cảnh ngộ éo le vẫn thấy yêu đời, không nhụt chí. Trí lược hơn người Nhu nhược và thiển cận không phải là đặc trưng tính cách của nam giới, chỉ có đức dũng cảm, tài thao lược mới thể hiện được phong độ của nam giới. Cái oai hùng của mãnh hổ và sư tử chính là sự lột tả tính cách của đấng mày râu. Bạn không thấy sao, các nhân vật quan trọng trong lịch sử đều thể hiện rất rõ sự can đảm hơn người, vì thế họ đã đi vào lòng các thế hệ kế tiếp sau với hình tượng của đấng nam nhi đầy hấp dẫn. Mác-¡ng ghen: Nếu không có lòng can đảm phi thường thì sao dám tuyên chiến với xã hội tội ác và sao có thể xuyên qua đêm đen lịch sử nhìn thấy tương lai của nhân loại. Linh côn: Nếu không có lòng can đảm hơn người thì sao có thể thống nhất được Nam - Bắc nước Mỹ thu giang sơn về một mối, thủ tiêu chế độ nô lệ và trở thành anh hùng dân tộc của nước Mỹ. Cũng tương tự như vậy, Tôn Trung Sơn và Mao Trạch Ðông nếu không có đầy đủ dũng khí của bậc anh hùng thì không thể hoàn thành cuộc cách mạng thúc đẩy tiến trình lịch sử Trung Quốc. Chúng ta có thể học tập được rất nhiều lĩnh vực từ các bậc vĩ nhân trong đó phải kể đến lòng quả cảm của họ. Phong cách phóng khoáng Phóng khoáng khác vời ngông nghênh. Phóng khoáng là đặc trưng của nhân cách người con trai. Người ta thường nói: Con gái là con gái mà con trai là con trai. Tâm hồn, tình cảm, hành vi của nữ giới thiên về tinh tế, còn nam giới thì phóng khoáng. Phóng khoáng là phong cách sống khoáng đạt rộng rãi cả trong suy nghĩ và cả trong hành động. Ngày nay coi trọng và đề cao phong cách sống phóng khoáng đầy sức hấp dẫn của nam giới vì hai lý do: Dễ đam mê Một trạng thái tâm lý phản ánh ý nghĩa bản chất nhất trong cuộc đời và hình thái căn bản của nam giới đó là sự đam mê. Nam giới rất dễ bị lôi cuốn bởi sự vật ngoài ý nghĩa bản thân họ, mê mẩn vì nó, đắm chìm trong nó, say sưa theo đuổi không mệt mỏi, vì vậy đam mê là trạng thái tâm lý của nam giới trong sáng tạo và cống hiến. Ðam mê vừa có thể biểu hiện ra ở tình yêu đối với cuộc sống và lao động, vừa có thể biểu hiện ở tinh thần và ý thức trách nhiệm, bất luận mục tiêu của đam mê là tiến bộ xã hội, hiệu quả kinh doanh hay là nô đùa với vợ con, cỏ hoa muông thú thì đam mê vẫ Cũng rất dịu dàng Nếu như nói tính cách người con gái, giống như mặt nước hồ xanh biếc, tính cách người con trai giống như ngọn núi cheo leo, thì sự địu dàng là thảm cỏ xanh mê hồn trên đỉnh núi ấy. Ngọn núi trọc lốc tất nhiên chẳng đẹp đẽ gì, như người con trai nếu thiếu sự dịu dàng thì về tính cách cũng chưa hoàn thiện, các chàng trai chưa bao giờ ngừng ngợi ca sự dịu dàng và cũng chưa bao giờ không dịu dàng đối với bạn bè. Nhưng cũng vì lòng tự trọng mà người con trai luôn có xu hướng dành trọn sự dịu dàng ấy cho bạn gái. Nghệ thuật ăn mặc "Người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân". Phong độ chững chạc Phong độ là sự thể hiện cao và tổng hợp vẻ đẹp hình thể của con người. Nó bao gồm ấn tượng chung về hình dáng bề ngoài, trang phục cũng bao gồm sự tổng hoà về tư thế, thói quen trong sinh hoạt và công tác thường ngày của một con người. Song phong độ so với các nhân tố khác thể hiện vẻ đẹp về hình thể thì phức tạp và sâu sắc hơn nhiều. Phong độ của một người không thể học mà có ngay được một sớm một chiều. Cũng không có thể có được bằng cách mô phỏng động tác, cử chỉ của người khác hoặc thay đổi một chút thói quen ăn mặc. Nói một cách đơn giản, không thể cố tạo ra phong độ được: Tại sao vậy chính là vì đằng sau cái phong độ đã ẩn giấu một thực tế về trình độ phẩm chất, tư tưởng, đạo đức, tài năng và học thức. Phong độ là ngoại hình còn tâm hồn là cốt lõi bên trong. Vì vậy phong độ chính là diện mạo tinh thần - khí chất bên trong được biểu hiện ở các mặt như lời nói, cử chỉ và thái độ của người đó. Vẻ đẹp của phong độ bao gồm mấy nội dung sau: - Tinh thần dồi dào: Vẻ mặt hớn hở, tinh lực tràn trề, thể hiện sự tự tin và đầy sức sống, những cái đó tạo ra bầu không khí sôi động và kích thích đối phương tiếp cận. - Thái độ chân thành: Ðối xử bình đẳng với mọi người thể hiện sự chân thành thẳng thắn, tránh kiểu "úp úp mở mở", hoặc bằng mặt mà không bằng lòng. Ðặc trưng tính cách được mến mộ: con người có tính cách ngạo nghễ, độc lập, phong độ tự tin thanh cao, nổi bật trước mọi người. Người có tính cách yếu đuối thì tính tình thường tủn mủn, quanh co, nhún nhường và thiếu quyết đoán; người có tính cách cứng cỏi thì tỏ ra phóng khoáng rộng rãi và mạnh mẽ người có tính cách điềm đạm thì thường tỏ ra hào hoa phong nhã. Người có tính cách sôi nổi thì phong độ thường là thoải mái, tự nhiên, cởi mở người có tính cách cứng nhắc thường tỏ ra trì trệ, trầm uất, ít nói. Nói năng nhẹ nhàng hóm hỉnh: phong độ chững chạc thể hiện ra ở lời nói có căn cứ, từ tốn, đúng mực. Nói năng thô thiển thì phong độ cũng chẳng ra gì. Hình dáng bề ngoài tự nhiên thoải mái. Một chàng trai có phong thái nho nhã, ung dung khoáng đạt thì dễ làm người khác có cảm tình, thích tiếp xúc, Sức hấp dẫn ấy không chỉ bắt nguồn từ tướng mạo, quần áo mà chính là từ thái độ phẩm chất bên trong của người ấy. Ðộng tác diễn cảm thích hợp cùng với sắc thái và biểu cảm chính là công cụ giao tiếp ngoài ngôn ngữ giúp giao lưu tư tưởng, tình cảm giữa người với người. Xét về tư thế, chỉ cần hơi hướng về phía đối phương là đã thể hiện được nhiệt tình và hứng thú hơi khom người là tỏ ra lễ độ khiêm nhường, ngả người ra sau là tỏ ra tự nhiên thoải mái cũng có lúc tỏ ra quá ư khinh mạn. Xét về nét mặt, nụ cười tự nhiên biểu hiện sự thiện cảm, giọng nói dịu dàng thể hiện sự chân thành đằm thắm, không ai ưa giọng điệu the thé, châm chọc, cạnh khoé. Thân thể khoẻ mạnh Chân tay cân đối, mặt mũi sáng sủa, da dẻ mịn màng, đó là ba yếu tố cơ bản tạo nên vẻ đẹp của hình thể, da thịt bủng beo mặt bệch, lưng gù, trói gà không nổi, béo phục phịch hoặc gầy như que củi đều rất khó coi. Cơ bắp khoẻ khắn sẽ tạo cho các chàng trai những đường nét hấp dẫn. Nhà thơ Nga Maiacốpxki đã từng ca ngợi. "Trên đời này không thể có bộ quần áo nào đẹp hơn làn da mịn màng và cơ bắp khoẻ khoắn". Có thể nói vẻ đẹp của tuổi thanh xuân tràn trề sức sống, vẻ đẹp khoẻ khoắn chính là vẻ đẹp tự nhiên mà tạo hoá dành riêng cho đấng mày râu. Vẻ đẹp tự nhiên đó có nhân tố bẩm sinh và cũng là kết quả rèn luyện trong quá trình trưởng thành như kiên trì tập luyện thể dục thể thao, tập thể dục thẩm mỹ. Qua luyện tập thân hình trở nên cân đối, ngực căng, bụng hóp, gáy cứng, tay duỗi thẳng tự nhiên. Luyện tập không cho làm cho lồng ngực nở nang mà còn tạo ra các đường cong hình thể tuyệt đẹp. Người con trai phải nặng cân, to con và cao ráo, bộ xương cửng tạo ra sức mạnh toàn thân, cơ bắp phát triển, vai rộng ngực nở, chân tay dài mập, đường nét trên khuôn mặt và cơ thể phải khoẻ khoắn nhưng không thô kệch, da săn, tư thế, hành vi và phong độ thể hiện được chí khí của người "đàn ông". Cử chỉ nhã nhặn Nếu vẻ bề ngoài giống như chiếc áo khoác đẹp của tâm hồn, thì tư thế và cử chỉ thanh tao sẽ là ánh hào quang trên chiếc áo đó từ tâm hồn toát ra. Một người con trai cho dù vẻ bề ngoài hào hoa, quần áo đúng mốt nhưng nếu không có hành vi cử chỉ đẹp thì vẻ đẹp bên ngoài đó chưa hoàn mỹ, thậm chí còn làm mất đi vẻ đẹp vốn có của anh ta. Chúng ta không thể hình dung nổi một con người cứng đừ, lạnh băng lại chắp với một cơ thể vốn dĩ xinh đẹp. Chúng ta cũng không thể hình dung nổi một người có hành vi thô thiển hình dáng đờ đẫn lại có một nội tâm phong phú tràn đầy nhựa sống. Mỗi cứ chỉ, lời nói, nét mặt của người ta đều thể hiện ra bên ngoài, vì vậy phải hướng tới đối tượng của mình, xem cách đối xử của mình đã lịch sự chưa, đã tôn trọng người khác chựa, Ví như một người nào đó quần áo mũ mão tươm tất nhưng nói năng thiếu khiêm tốn. Khi nghe người khác nói thì thờ ơ, lơ đãng hoặc cắt ngang, đó là biểu hiện của hành vi thiếu văn hoá thiếu tôn trọng người khác. Cử chỉ tư thế của một người thể hiện phong độ của người đó một anh chàng giữa đám đông người phanh áo ngực; mũ đội lệch, miệng huýt sáo, chắc chắn mọi người sẽ nghĩ ngay đó là một kẻ du thủ du thực. Không" chú ý ăn mặc " quần áo lôi thôi chính là phong cách của kẻ chán đời. Tư thế tác phong của người con trai không phải là cái mà anh ta cố tạo ra, cố lên gân trong một lúc nào đó mà phải là kết quả của quá trình rèn luyện trong đời sống thường ngày. Người đời thường nói: "học ăn học nói, học gói học mở". Có anh chàng trước đám đông (trên xe buýt, trong rạp hát) ngồi vắt chân lên ghế, nghẹo đầu, nghẹo cổ trông thật khó coi. Trong sinh hoạt thường ngày không ít những điều vụn vặt cũng nên chú ý. Ví như có anh chàng ho hoặc hắt hơi vào mặt người khác, khi nói chuyện thì ngoáy mũi hoặc gãi tai, gặp mặt là vỗ vai bất kể là già hay trẻ. Những thói quen xấu đó cần được khắc phục. Tư thế, cử chỉ của người đàn ông phải đàng hoàng tự nhiên đúng mực, nhưng nếu chú ý thái quá thì lại hoá thành gượng gạo, giả tạo... Cần bộc trực, thẳng thắn nhưng không thô lỗ, hoạt bát sôi nổi nhưng không sàm sỡ. Trong công việc cần khẩn trương nhưng không lúng túng. Lúc nghỉ ngơi thì cần thoải mái nhưng không uể oải. Trong đàm luận thì cần khiêm tốn nhưng không né tránh, từ tốn nhưng không tự ti. Ðó là những điều cần lưu ý rèn giữa trong cuộc sống...
1. Phân rõ ranh giới nam và nữ.
Ranh giới về nhân cách giữa nam và nữ vốn mỏng manh càng mờ nhạt. Nhiều tài liệu nghiên cứu tâm lý học cho thấy nam nữ thời nay trong quá trình cùng nhau hấp thu nhân tố văn hoá, tri thức đã thu hẹp ranh giới về giới tính (làm nó trở nên mờ nhạt). Nay cần thiết phải phân rõ ranh giới. Ðó là nguyện vọng của chị em và cũng là sự mong mỏi của nam giới.
2. Thời đại đang vẫy gọi các chàng trai với phong cách sống phóng khoáng.
Trong cuộc sống hiện tại, dường như bỗng nhiên lại có thêm một số thanh niên hẹp hòi, tủn mủn khiến mọi người không hài lòng. Thời đại đang thôi thúc các chàng trai sống đúng nghĩa của nó, xây dựng một tương lai tươi sáng với dân giàu nước mạnh, sự nghiệp vĩ đại của dân tộc phải do họ gánh vác.
n hướng tới sự dâng hiến và trách nhiệm, nó hun đúc nên đấng nam nhi có sự hấp dẫn khác người.
Cách ăn mặc thể hiện được tính tình, khí chất và tư cách của người con trai, nó thường đi trước sự đánh giá của người khác đối với con người và tài năng của bạn, nó giúp người ta hiểu được bạn thuộc loại người nào, như vậy chỉ cần chú ý một chút về cách ăn mặc là có thể gây được ấn tượng tốt. Trước hết phải kể đến cách phối hợp màu sắc. Màu sắc là một trong những nhân tố quan trọng tạo nên vẻ đẹp của quần áo. Mỗi người đều có sở thích riêng trong việc chọu lựa màu sắc, nó có thể phản ánh tính cách, thị hiếu, thói quen nghề nghiệp, tuổi tác của mỗi người, đối với màu sắc quần áo thì cái đẹp nằm trong sự thống nhất chỉnh thể: Công trình nghiên cứu tâm lý học cho thấy, màu sắc có thể dẫn đến sự biến đổi hứng thú và tâm lý con người. Nói chung màu đỏ thể hiện sự sôi nổi, màu da cam hưng phấn, màu vàng - tươi sáng đàng hoàng, màu trắng thuần khiết. Với màu đỏ có thể gây sự hưng phấn sôi nổi nó thuộc gam màu nóng, với màu lam tiêu biểu có thể mang lại một cảm giác bình tĩnh sâu lắng nó thuộc gam màu dịu. Xét về bản thân màu sắc, sự phối hợp hài hoà các màu tương đồng, tương cận thì sẽ làm người ta cảm thấy dịu mắt, ôn hoà, dễ chịu, ngược lại phối hợp các màu sặc sỡ, trái ngược một cách độc đáo, mạnh dạn thì sẽ đem lại một cảm giác khác thường và dễ lôi cuốn, đập ngay vào mắt. Cách phối hợp màu khác nhau thì hiệu quả mang lại cũng hoàn toàn khác nhau. Vì vậy bạn cần căn cứ vào yêu cầu cụ thể để lựa chọn màu sắc và cách phối hợp màu thích hợp. Thứ đến là sự lựa chọn kiểu dáng. Một chàng trai biết cách ăn mặc thường rất kỹ tính trong việc lựa chọn kiểu mốt quần áo, kiểu mốt quần áo vừa phải hợp với dáng người, vừa phải hài hoà với phong cách riêng, muốn để việc ăn mặc mang phong độ nhã nhặn, chín chắn thì kiểu dáng của trang phục phải theo hướng gọn gàng, phóng khoáng, đường nét thanh thoát, cùng vời chất liệu cao cấp của trang phục nhất định sẽ đạt được hiệu quả như ý. Trang phục cũng cần phải chú ý tới hoàn cảnh, môi trường ăn mặc hợp với môi trường xung quanh, có thể giúp bạn gặp thuận lợi hơn trong công việc. Lúc thường có thể ăn mặc xuyềnh xoàng, tuỳ tiện nhưng trong lúc làm việc nghiêm chỉnh tất nhiên phải chọn loại trang phục nền nã, trang trọng, nếu không sẽ tạo cảm giác thiếu tôn trọng người khác. Còn trong giao tiếp với bạn bè, trong hoạt động vui chơi nhẹ nhàng, thoải mái thì có thể mặc các bộ quần áo sặc sỡ sinh động, kiểu cách phóng khoáng làm người ta cảm thấy cuộc sống đa dạng phong phú. Các bạn trẻ, các bạn hãy tạo dựng cho mình một hình ảnh đúng với tên gọi của nó, vừa phù hợp với bản thân mình, vừa gây ấn tượng mạnh mẽ với người khác bạn sẽ cảm thấy dễ dàng tự tin trong mọi hoàn cảnh.
Có anh tính hà tiện, một hôm đi chân không ra đường, vấp phải hòn đá, ngón chân chảy máu ròng ròng. Thế mà anh ta không phàn nàn gì cả, lại còn nói: - May cho mình thật! Người qua đường lấy làm lạ, hỏi: - Anh vấp toạt chảy máu chân ra thế kia, mà bảo còn may là thế nào? - May là tôi không đi giày, không thì rách mũi giày rồi còn gì?
Nhớ một cô nhỏ
Răng khểnh tóc xù
Nụ cười như thế
Hoa hồng đào rơi.
Nhớ một cô nhỏ
Ðạp xe mi ni
Áo dài qua phố
Chật hết đường đi
Nhớ cô bé ấy
Thèm chất me ngào
Nhớ cô nhỏ ấy
Chua vào chiêm bao
Cô nhỏ năm nào
Nay đi đâu vắng
Phố phường im lặng
Ta thành ngã tư
Ðứng chờ... đứng chờ...
819
Trong đám tiệc, nhiều cô gái chú ý một chàng trai khỏe mạnh, lanh lợi, vui tánh. Một cô dò hỏi lý lịch chàng trai thì có bà nói rằng:
Đó là con trai của ông chủ nhà thuốc. Cậu ta có tánh bình tĩnh, gan dạ; đáng làm gương cho mọi người. Tuần rồi cậu có dịp cho thiên hạ thấy tài trong một đoàn hát xiếc.
Cô gái thích thú hỏi:
Anh ấy làm gì?
Bà kia đáp:
Giữa lúc bà con đang xem, thình lình con sư tử chạy ra khỏi chuồng. Người ta la om sòm, tìm chỗ tránh núp, chỉ có cậu bình tĩnh bước vào chuồng khóa cửa lại, êm ru!
2754