Nhà triệu phú nọ mất một con chó quý, đăng báo tìm và hứa sẽ thưởng 10.000 USD. Chờ mãi không thấy báo phát hành, ông bèn tới toà soạn thì chỉ gặp một em bé. Ông níu lại hỏi:
- Ở đây không còn có ai cả sao?
- Dạ không, nghe nói tất cả nhân viên toà soạn đang bận đi tìm con chó của ai đó bị lạc.
2347




Một nhân viên muốn tặng cấp trên chiếc ôtô đời mới nhưng vị này từ chối:


- Tôi không thể nhận xe của cậu được. Làm như thế là phạm tôi đưa và nhận hối lộ đó.

- Vâng thưa anh, nhưng em sẽ làm giấy bán chiếc xe này cho anh.

- Thế thì được! Vậy cậu bán cho tôi... 3 chiếc!

- !!!
1600




Cái Cười Của Thánh Nhân
Tác giả: Nguyễn Duy Cần

Chim Biển


Xưa, có con chim biển đậu ở ngoài thành nước Lỗ. Lỗ hầu ngự ra nghênh tiếp. Rước về chuốc rượu ở đền Thái miếu. Cho tấu nhạc Cửu thiều cho nó vui. Giết trâu bò mời nó ăn.

Chim ấy ngó dớn dác, bộ sầu bi, không dám ăn, dám uống. Cách ba hôm thì chết.

Đó là dùng cách nuôi người và nuôi chim, chứ không phải dùng cách nuôi chim mà nuôi chim.

Nếu dùng cách nuôi chim mà nuôi chim, thì hãy để nó ở rừng sâu, dạo ngoài gò đất, trôi nổi sông hồ, kiếm ăn lương cá, đổ theo hàng liệt, ung dung tự thích...

Cứ theo người nói, là nó không ưa rồi, lựa là còn đem tiếng nhạc mà làm cho nó kinh tâm.

Nếu đem nhạc Hà trì, Cửu thiều mà đánh lên ở Động đình, thì chim nghe phải bay, thú nghe phải chạy, cá nghe phải lặn. Nhưng người lại kéo nhau đến đó mà nghe. Cá ở dưới nước thì sống, người ở dưới nước thì chết. Đó và đây đã khác nhau, thì sự ưa ghét cũng khác nhau.

Bởi vậy, bậc thánh nhân ngày xưa, không giống nhau về sở năng nên không đồng nhau về sự nghiệp.

Danh cốt nơi thực, nghĩa cốt ở chỗ vừa nhau. Đó gọi là điều lý thông đạt, và nắm giữ được hạnh phúc.
550




Hai phóng viên thuê chung một phòng đôi ở tầng 99 của khách sạn. Mới lĩnh nhuận bút, họ rủ nhau xuống quầy bar ở tầng hầm làm vài ly whisky. Thật không may, khi hai người đang trở lên phòng thì lại bị cúp điện. Thang máy không sử dụng được, đành phải leo cầu thang. Họ vừa đi vừa kể cho nhau nghe những nỗi cực nhọc đau khổ nhất trên thế gian, ngõ hầu rút ngắn quãng đường. Lên tới tầng thứ 98, một người phều phào:
- Tớ sẽ kể cho cậu nghe một chuyện mới tinh, nặng hơn nhiều so với tất cả các chuyện chúng mình đã biết.
- Đã mệt hết hơi rồi còn rào đón!
- Tớ quên chìa khóa nhà ở dưới quầy bar rồi!
2207




Một cựu chiến binh kể lại thành tích dũng cảm quân sự của mình:

- Và tôi nhớ có một lần, kẻ địch bắt đầu quét vào vị trí của chúng tôi những loạt đạn sát thương ghê gớm. Đại úy ra lệnh: - Tất cả nằm xuống! Và mọi người đều nằm xuống, trừ tôi. Tôi vẫn đứng đúng tư thế một cách dũng cảm.

- Tại sao thế?

- Vì tôi có một chai Uýt-ky đã mở nút ở trong túi.

918




Voi đang đi trong rừng, bỗng nhìn thấy cáo ngồi bên bờ suối vặt lông một con gà. Voi xông lại quát:
- Cáo! Sao mày dã man thế? Cáo luống cuống, giả vờ bưng mặt nấc lên:
- Đây là... vợ tao. Cô ấy mới chết hôm qua.... hu hu...
- Đồ ác thú! Vợ chết mà lại vặt lông ăn thịt. Tao phải trừng trị mày! Cáo bí quá, càng khóc to hơn:
- Tao làm thế này là vì tao... tao... chưa bao giờ nhìn thấy nàng... cởi trần cả.
2235






Trên màn ảnh là một cô gái đang chuẩn bị xuống hồ tắm và trước mặt cô là đường sắt. Khi cô sắp trút bỏ những thứ cuối cùng trên người thì đoàn tàu hoả đi qua và sau đó thì cô đã ở dưới hồ và chỉ còn nhô lên mỗi cái đầu.


- Khỉ thật! - Một khán giả kêu lên.


- Sao vậy? - Người ngồi bên cạnh hỏi.


- Còn sao nữa - Ông kia bực bội nói - Tôi xem bộ phim này đã tám lần mà lần nào cái đoàn tàu chết tiệt kia cũng chạy qua đúng lúc ấy.

415




Trong giờ chơi 2 mày râu ngồi tâm sự với nhau:

- Cậu biết không, hôm qua mình đi bác sĩ về, bác sĩ chẩn đoán mình bị bệnh lao.

- Ôi, khiếp quá, sao cậu không đi chữa ngay đi.

- Bác sĩ bảo hiện giờ thì bệnh của mình vô phương cứu chữa.

- Thế cậu bệnh lao phổi, lao tâm, lao lực, hay lao não ?

- Bệnh của tớ là cứ thấy con gái là lao vào.

- ...


 

1079




Trong nhà hàng, một ông khách nhất quyết phải gọi đầu bếp ra cho gặp mặt:

- Ông này, ông nếm thử canh của tôi xem.

- Có phải nó nguội quá không, thưa ông?

- Ông cứ nếm thử thì biết.

- Hay là canh quá nhạt, hay quá mặn?

- Ông cứ nếm thử đi, biết ngay mà.

Ông đầu bếp chẳng biết làm thế nào đành cúi xuống bát canh trên bàn.

- Ơ ... xin lỗi, hình như bàn ông chưa có muỗng múc canh!

- Trời ạ! Cuối cùng thì ông đã hiểu ra rồi đấy!1989


Powered by Blogger.